Thứ Sáu, 18 tháng 1, 2013

OM MANI PADME HUM


Trừ Cái Chướng Bồ-Tát bạch Phật rằng:

"Đà-la-ni này, tại sao ngay cả chư Phật Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác mà cũng chẳng thể biết?"

Đức Phật bảo:

"Này thiện nam tử! Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này là bổn tâm vi diệu của Quán Tự Tại Bồ-Tát Ma-ha-tát. Nếu ai biết bổn tâm vi diệu đó thì tức là biết được giải thoát."

Trừ Cái Chướng Bồ-Tát liền bạch Phật rằng:

"Bạch Thế Tôn! Có ai trong các chúng hữu tình có thể biết được Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này chăng?"

Đức Phật bảo:

"Không một ai biết cả! Này thiện nam tử! Vô lượng các Đức Như Lai cũng khó mà biết Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này, vậy thì chư Bồ-Tát làm sao biết được nơi bổn tâm vi diệu của Quán Tự Tại Bồ-Tát? Ta đã đến các cõi nước phương khác, nhưng cũng không thấy một ai biết được Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này.

Nếu ai có thể thường thọ trì Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này, thì trong lúc người đó trì tụng sẽ có 99 Hằng Hà sa Như Lai đều đến hội họp. Lại có chư Bồ-Tát nhiều như số vi trần cũng đến hội họp. Lại có 33 chư thiên tử cũng đều đến hội họp. Lại có Tứ Đại Thiên Vương sẽ hộ vệ người đó ở bốn phương. Lại có Sa-nga-la Long Vương, Vô Nhiệt Não Long Vương, Đắc-xoa-ca Long Vương, Phạ-tô-chỉ Long Vương, và vô số trăm ngàn vạn ức na-do-tha long vương như thế cũng đến hộ vệ người ấy. Lại có địa hành dạ-xoa, chư thần trong hư không, và chúng hữu tình khác cũng hộ vệ người đó.

Này thiện nam tử! Trong các lỗ chân lông của Quán Tự Tại Bồ-Tát có hàng ức số Như Lai đang ở bên trong và ngợi khen người đó rằng:

'Lành thay, lành thay, thiện nam tử! Ông có thể đắc ma-ni như ý bảo châu này, thì tổ tiên trong bảy đời của ông sẽ đều được giải thoát.'

Này thiện nam tử! Phàm người trì Đà-la-ni này thì các loài trùng trong bụng của họ sẽ đắc quả vị bất thối chuyển của bậc Bồ-Tát.

Này thiện nam tử! Nếu lại có người đeo Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này trên cổ hay mang ở trong mình, thì khi ai đó thấy người ấy,
- cũng tức đồng như thấy được thân kim cang,
- lại cũng như thấy được tháp xá-lợi,
- lại cũng như thấy được Như Lai,
- lại cũng như thấy được người có đầy đủ trí tuệ bằng một câu-chi.

Nếu có thiện nam tử thiện nữ nhân nào mà có thể y Pháp tu hành và niệm Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này, thì người đó sẽ đắc vô lượng biện tài, trí tuệ thanh tịnh cùng lòng từ bi rộng lớn. Mỗi ngày người đó sẽ được đầy đủ Lục Độ Ba-la-mật và thành tựu công đức viên mãn. Người này sẽ được quán đảnh Thiên Chuyển Luân. Nếu hơi thở của người ấy tỏa ra và chạm vào thân người khác, thì người bị chạm đến sẽ phát khởi lòng từ và rời xa các độc của sân. Họ sẽ trở thành Bồ-Tát trụ ở quả vị bất thối chuyển và sẽ mau chứng đắc Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác.

Nếu người nào mang hoặc đeo Đà-la-ni này mà tay của họ chạm vào thân người khác, thì người bị chạm đó sẽ sớm được quả vị Bồ-Tát.

Nếu người nào mang hoặc đeo Đà-la-ni này mà họ gặp thấy người nam, người nữ, đồng nam, đồng nữ, và cho đến các loài hữu tình khác, thì những người gặp thấy đó sẽ thảy đều sớm được quả vị Bồ-Tát.

Người thọ trì Đà-la-ni như thế sẽ vĩnh viễn không bao giờ phải thọ nỗi khổ của sanh lão bệnh tử, hoặc khổ của ái biệt ly. Khi tụng niệm, họ sẽ được sự cảm ứng chẳng thể nghĩ bàn.

Nay, Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này được thuyết giảng như vậy."

卍 Phật Thuyết Kinh Đại Thừa Trang Nghiêm Bảo Vương - Hết quyển thứ ba

Lúc bấy giờ Trừ Cái Chướng Bồ-Tát bạch Phật rằng:

"Bạch Thế Tôn! Nay con phải làm thế nào mới đắc được Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này? Phàm ai đắc được thời sẽ tương ứng chẳng thể nghĩ bàn của vô lượng thiền định và tức đồng như chứng Vô Thượng Chánh Đẳng Chánh Giác. Đà-la-ni này sẽ:
- dẫn nhập vào môn giải thoát,
- hiển bày cảnh giới Niết-bàn,
- diệt trừ vĩnh viễn tham sân si,
- thành tựu Pháp tạng viên mãn,
- phá hủy năm nẻo luân hồi,
- thanh tịnh các địa ngục,
- đoạn trừ mọi phiền não,
- cứu độ chúng bàng sanh,
- và viên mãn Pháp vị.
Nếu dùng Nhất Thiết Trí để diễn nói Đà-la-ni này thì cũng chẳng thể nói cùng tận.

Bạch Thế Tôn! Con cần có Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này. Vì Đà-la-ni này, con sẽ lấy thất bảo đầy khắp trong bốn châu lớn để bố thí và lấy dùng biên chép.

Bạch Thế Tôn! Nếu vẫn không đủ mực, giấy, hoặc bút, con sẽ dùng thân thể của con để chích máu làm mực, lóc da làm giấy, và chẻ xương làm bút.

Thưa Thế Tôn! Con sẽ không bao giờ hối tiếc và con tôn trọng Đà-la-ni này như cha mẹ của chính mình."

Lúc bấy giờ Phật bảo Trừ Cái Chướng Bồ-Tát rằng:

"Này thiện nam tử! Nhớ lại vào thuở quá khứ, ta vì Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này mà đã đi qua khắp các thế giới nhiều như số vi trần và cúng dường vô số trăm ngàn vạn ức na-do-tha Như Lai. Nhưng ở nơi của các Đức Như Lai kia, ta vẫn chưa hề đắc được hay nghe tới. Lúc đó trong đời có Đức Phật tên là Bảo Thượng Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Biến Tri, Minh Hạnh Túc, Thiện Thệ Thế Gian Giải, Vô Thượng Sĩ, Điều Ngự Trượng Phu, Thiên Nhân Sư, Phật, Thế Tôn. Khi ấy ta ở trước Đức Phật kia mà rơi lệ than khóc. Lúc bấy giờ Đức Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác kia bảo ta rằng:

'Thiện nam tử! Ông chớ than khóc nữa. Thiện nam tử! Ông hãy đi đến thế giới của Liên Hoa Thượng Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác. Ở chỗ ấy, Đức Phật kia biết được Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này.'

Này thiện nam tử! Sau đó ta từ biệt Bảo Thượng Như Lai và đi đến Phật độ của Liên Hoa Thượng Như Lai. Khi đến nơi, ta đảnh lễ dưới chân Phật, rồi ở trước Đức Phật kia và chắp tay bạch rằng:

'Duy nguyện Thế Tôn hãy truyền cho con Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni. Đà-la-ni kia là vua chân ngôn của tất cả bổn mẫu. Nếu nhớ niệm danh hiệu đó thời các tội cấu sẽ tiêu trừ và sớm chứng quả Bồ-đề. Con bây giờ đã kiệt sức, bởi vì con đã đến vô số thế giới mà vẫn không thể chứng đắc. Tới bây giờ, con mới đến được nơi này.'

Khi đó, Liên Hoa Thượng Như Lai liền nói công đức của Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này:

'Thiện nam tử! Ta có thể đếm số lượng của hết thảy vi trần, nhưng thiện nam tử, nếu có người niệm một biến của Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này, thì Ta chẳng thể nào đếm được số lượng phước đức có được của họ.

Thiện nam tử! Lại ví như biển lớn, Ta có thể đếm từng hạt cát trong đó, nhưng thiện nam tử, nếu có người niệm một biến của Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này, thì Ta chẳng thể nào đếm được số lượng phước đức có được của họ.

Thiện nam tử! Lại ví như có vị thiên nhân tạo lập một kho chứa đồ với chiều dài 1.000 do-tuần, rộng 1.000 do-tuần, và cao 1.000 do-tuần, tích trữ đầy khắp trong đó toàn là hạt vừng đến một chỗ trống nhỏ như cây kim cũng chẳng có. Lại nữa, người canh giữ nơi đó không bị già và không bị chết. Cứ mỗi 100 kiếp, người ấy thảy một hạt vừng ra ngoài và cứ như thế cho đến khi người ấy thảy hết không còn một hạt nào. Ta có thể đếm số lượng đó, nhưng thiện nam tử, nếu có người niệm một biến của Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này, thì Ta chẳng thể nào đếm được số lượng phước đức có được của họ.

Thiện nam tử! Lại ví như bốn châu lớn, trong đó trồng đủ các loại lúa gạo cùng những cây khác. Vua rồng làm mưa và lúc đến mùa thì các cây đó thảy chín đều. Khi đã thu hoạch xong tất cả, hãy lấy Nam Thiệm Bộ Châu làm sân, rồi dùng xe cộ để vận chuyển hết về sân và tích tụ thành một đống lớn. Thiện nam tử, Ta có thế đếm từng hạt trong đó, nhưng thiện nam tử, nếu có người niệm một biến của Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này, thì Ta chẳng thể nào đếm được số lượng phước đức có được của họ.

Thiện nam tử! Ở Nam Diêm-phù-đề có những con sông lớn chảy suốt ngày đêm, như là: sông Tỉ-đa, sông Cương-nga, sông Diễm-mẫu-na, sông Phạ-sô, sông Thiết-đa-rô-nại-la, sông Tán-nại-la-bà-nghiệt, sông Ái-la-phạ-để, sông Tô-ma-nga-đà, sông Hê-ma, và sông Ca-la-thú-na-rị. Mỗi một con sông này có 5.000 con sông nhỏ và chảy suốt ngày đêm vào biển lớn. Thiện nam tử, Ta có thể đếm từng giọt nước trong những con sông lớn kia, nhưng thiện nam tử, nếu có người niệm một biến của Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này, thì Ta chẳng thể nào đếm được số lượng phước đức có được của họ.

Thiện nam tử! Lại ví như trong bốn châu lớn có các loài hữu tình bốn chân, như là: sư tử, voi, ngựa, bò rừng, trâu nước, cọp, sói, khỉ, nai, dê, cừu, chó rừng, thỏ, và các loài bốn chân như thế. Ta có thể đếm từng sợi lông của chúng, nhưng thiện nam tử, nếu có người niệm một biến của Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này, thì Ta chẳng thể nào đếm được số lượng phước đức có được của họ.

Thiện nam tử! Lại ví như vua núi kim cang hình móc câu, chiều cao 99.000 do-tuần, độ sâu 84.000 do-tuần, chiều dài 84.000 do-tuần, và chiều rộng là 84.000 do-tuần. Ở trên núi kia có một người không già không chết, người ấy trải qua một kiếp mới đi hết một vòng của núi kia. Vua núi như thế, Ta có thể dùng áo kiều-thi-ca để quét sạch đến không còn một chút gì, nhưng nếu có người niệm một biến của Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này, thì Ta chẳng thể nào nói hết số lượng phước đức có được của họ.

Thiện nam tử! Lại ví như đại hải, độ sâu là 84.000 do-tuần, mặt biển trải rộng vô lượng. Ta có thể dùng trên đầu của một sợi lông để chấm vào biển nước, và chấm cho đến khi hết sạch, nhưng thiện nam tử, nếu có người niệm một biến của Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này, thì Ta chẳng thể nào nói hết số lượng phước đức có được của họ.

Thiện nam tử! Lại ví như rừng cây lớn Thi-lợi-sa, Ta có thể đếm từng lá một, nhưng thiện nam tử, nếu có người niệm một biến của Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này, thì Ta chẳng thể nào nói hết số lượng phước đức có được của họ.

Thiện nam tử! Lại ví như trong bốn châu lớn có đầy khắp kẻ nam người nữ cùng trẻ con đang trú ở đó, giả như tất cả họ đều đắc quả vị Thất Địa của Bồ-Tát, thì công đức của chư Bồ-Tát kia cùng công đức người niệm một biến của Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này bằng nhau không khác.

Thiện nam tử! Trừ những năm có 12 tháng ra, hãy lấy những tháng dư của các năm có 13 tháng mà cộng lại thành một năm và rồi làm thành trọn một kiếp trên cõi trời. Giả như trời mưa ngày đêm suốt một kiếp đó, thiện nam tử, Ta có thể đếm từng giọt nước mưa, nhưng nếu có người niệm một biến của Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này, thì số lượng công đức của họ còn nhiều hơn số kia. Ý ông nghĩ sao?

Thiện nam tử! Lại ví như có một câu-chi các Đức Như Lai đồng ở tại một nơi và có người trải qua thời gian một kiếp trên cõi trời, lấy y phục ẩm thực, giường nằm, tọa cụ cùng thuốc thang và đủ các vật thọ dụng để cúng dường chư Như Lai kia. Tuy nhiên, công đức đó vẫn còn có thể biết được, nhưng công đức có được của Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này thì cũng không thể nào biết tận số lượng. Chẳng phải chỉ có Ta nay ở tại thế giới này, mà dù cho Ta ở trong định thì công đức ấy cũng chẳng thể suy lường.

Thiện nam tử! Pháp này rất vi diệu, hết thảy đều tương ứng với Gia Hạnh Quán Trí. Vào đời vị lai, ông sẽ đắc tâm Pháp vi diệu này. Vị Quán Tự Tại Bồ-Tát Ma-ha-tát kia khéo trụ nơi Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni như vậy đó.

Thiện nam tử! Thuở xưa, Ta dùng Gia Hạnh đi qua khắp vô số trăm ngàn vạn ức na-do-tha thế giới để đến chỗ của Đức Vô Lượng Thọ Như Lai. Ta chắp tay ở trước Ngài và vì Pháp này mà Ta rơi lệ than khóc. Khi đó Đức Vô Lượng Thọ Như Lai thấy biết được nhân duyên của Ta ở hiện tại cùng vị lai mà bảo Ta rằng:

"Thiện nam tử! Ông cần Lục Tự Đại Minh Vương Quán Hạnh Du-già này phải không?"

Ta liền thưa rằng:

"Thưa Thế Tôn! Con cần Pháp này. Thưa Thiện Thệ! Con cần Pháp này. Con cần Pháp đó như người khát nước. Thưa Thế Tôn! Con vì Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này mà đã du hành qua vô số thế giới để cúng dường cho vô số trăm ngàn vạn ức na-do-tha Như Lai, nhưng con vẫn chưa từng đắc được Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này. Duy nguyện Thế Tôn cứu giúp sự ngu độn của con, như người không cụ túc mà khiến được cụ túc, như người bị lạc đường mà chỉ dẫn đúng đường, như dưới ánh nắng chói chang mà trồng cây sa-la ở ngã tư đường để làm tàng cây che mát. Tâm con rất khao khát Pháp này. Kính mong Thế Tôn hãy khai thị chỉ bảo, khiến con khéo trụ nơi Đạo cứu cánh và mặc áo giáp kim cang."

Lúc bấy giờ Đức Vô Lượng Thọ Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác dùng âm thanh ca-lăng-tần-già mà bảo Quán Tự Tại Bồ-Tát Ma-ha-tát rằng:

"Thiện nam tử! Ông thấy Đức Liên Hoa Thượng Như Lai, Ứng Cúng, Chánh Đẳng Chánh Giác, Ngài vì Lục Tự Đại Minh Đà-la-ni này mà đã đi qua khắp vô số trăm ngàn vạn ức na-do-tha thế giới. Thiện nam tử! Ông nên truyền Lục Tự Đại Minh, bởi Đức Như Lai kia vì Đà-la-ni đó mà đến nơi này."

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét